Hồ Tịnh Văn: “Nếu được chọn, kiếp sau vẫn làm cô giáo”

“Nếu được chọn, kiếp sau vẫn làm cô giáo” – Đó là chia sẻ của nhà thơ Hồ Tịnh Văn hiện là giáo viên dạy Văn Trường THPT Nguyễn Hữu Cảnh (TP Biên Hòa, Đồng Nai).

Với cô giáo Hồ Tịnh Văn luôn trong veo ánh mắt nụ cười với trẻ thơ, nhìn trò nhỏ cô lại thấy đời mình nhẹ hơn sau những lo toan. Cô tâm sự: “Ừ, nhiều người hỏi: Em yêu nghề giáo lắm ạ?. Vâng, em yêu nghề nhà giáo vì đây là ước mơ duy nhất của em. Ngày đó mẹ em làm cô giáo, hằng ngày theo mẹ ngồi dưới lớp nhìn mẹ giảng bài cho các anh chị là em mê làm cô giáo ngay từ thuở bé. Rồi đến bây giờ vẫn thế, duyên dáng, dịu dàng và có khi gầm gừ với trò vì giận nhưng chưa khi nào không yêu trò…

Cô giáo – nhà thơ  Hồ Tịnh Văn 

Có lúc nản vì nghề nhưng vẫn rất yêu trò nhỏ. Các em hồn nhiên đến lạ, những câu văn ngô nghê, đến nao lòng... Bao mệt mỏi cứ tan biến đi khi vừa bước xuống lớp tụi nhỏ lại chạy nhào vô lòng gọi “ma a a a á...”

Thế đấy, Văn mãi hồn nhiên nên cũng khó già”.

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, xin giới thiệu một số sáng tác của cô giáo – nhà thơ  Hồ Tịnh Văn

CÔ GIÁO TRẺ YÊU NGHỀ

Xin khép lại những ngày hè cháy bỏng

Đón thu sang thảm lá đã phơi vàng

Đường đến trường rộng bước lối thênh thang

Cô giáo nhỏ, thêm trang đời mới mẻ

 

Bao lứa học trò, luôn yêu cô giáo trẻ

Dáng lưng ong, giọng nói ngọt chi là

Lên giảng đường trong tà áo thướt tha

Mái tóc dài dịu dàng bay theo gió...

 

Cô đến trường với biết bao trò nhỏ

Giúp các con tự tin bước vào đời

Trò ngoan hiền trong nét vẽ tinh khôi

Năm học tới đón nhiều niềm vui mới

 

Hạ qua rồi, mà lòng cô phơi phới

Tiếp trang đời bằng tất cả mê say

Nhớ khi xưa đặt chân đến nơi này

Cô cũng chỉ là một cô giáo nhỏ

P/s: Xã hội còn lắm nhiễu nhương

Cô thì vẫn một con đường đã đi

Đến trường, cô cũng chỉ vì

Thương yêu trò nhỏ, khắc ghi trong lòng

Giúp trò đạt những ước mong

Vào đời mang cả tấm lòng của cô...

Cô giáo Hồ Tịnh Văn cùng các đồng nghiệp 

NIỀM VUI CỦA CÔ

Đến trường nào kể sớm trưa

Mặc đông giá rét, hay trưa nắng trào

Nụ cười thân thiện cô trao

Ôi chao trò nhỏ yêu sao dáng hình

Bao đôi mắt đẹp lung linh

Nhìn cô giáo nhỏ xinh xinh, dịu dàng

Lòng cô rộng lớn mênh mang

Từng đàn cò trắng rộn ràng vui chơi

Lời cô - tiếng mẹ ru hời

Lời cô giọt nước giếng khơi ngọt ngào

Trò nào phải giọt máu đào

Mà cô tận tuỵ, dâng trào tình thương

Dạy trò nề nếp kỉ cương

Dành cho trò những tình thương vô bờ

Đẹp từng nét chữ, ý thơ

Đẹp từng lời giảng, ước mơ dâng đời

Cô nhìn trò nhỏ vui tươi

Ngỡ mùa xuân đã về nơi mái trường

Lòng cô mãi vẫn vương vương

Với bao trăn trở mà thương học trò

Vì yêu sự nghiệp “đưa đò”

Dạy người, truyền lửa dẫm dò bước đi

Bao nhiêu tâm huyết nghĩ suy

Mong trò ngoan, giỏi luôn ghi nhớ lời...

Trò thành công giữa cuộc đời

Là bông hoa đẹp tuyệt vời tặng cô...

Cô giáo Hồ Tịnh Văn cùng các học trò

THẦY YÊU ƠI!

Thầy yêu ơi, bao thu rồi, thầy nhỉ?

Con xa trường, xa lớp, xa thầy yêu

Xa dáng hình ai trong buổi trời chiều

Xa tất cả...xa vòm trời xứ Nghệ

 

Thầy yêu ơi, đã bao thu rồi thầy nhỉ?

Dáng hình thầy còn mảnh khảnh như xưa

Mái tóc thầy đã phủ bụi phấn mờ

Đôi mắt ấy còn lung linh màu nắng

 

Thầy yêu ơi, bao năm trời xa vắng

Nhưng lòng con nào có dễ quên

Lời giảng của thầy vẫn sang sảng kề bên

Mắt nghiêm nghị, trái tim tình chan chứa

 

Thầy yêu ơi, bao thu rồi còn nhớ

Cô học trò nhỏ nhắn của ngày xưa

Vang mãi trong con đến tận bao giờ

Hai tiếng THẦY YÊU ngọt ngào, thương mến!

Cô giáo Hồ Tịnh Văn được học trò rất yêu mến

CÔ GIÁO TH SỐ 1 BẢO NINH

Dòng sông Nhật Lệ chảy quanh

Bảo Ninh nuôi dưỡng mầm xanh cho đời

Nhìn cô tươi thắm nụ cười

Nâng niu trò nhỏ rạng ngời niềm yêu

Đến trường sáng sớm tới chiều

Dịu dàng dạy bảo thêm nhiều trò ngoan

Đời cô còn lắm lo toan

Chỉ mong con trẻ hân hoan tới trường

Cô giờ mái tóc pha sương

Càng yêu bụi phấn càng thương học trò...

P/s: Hồ Tịnh Văn đã đồng cảm cùng cô hiệu trưởng Lê Mai cùng các cô giáo TH số 1 Bảo Ninh, rất kính trọng và yêu mến!

Cô Lê Mai và các cô giáo trường tiểu học số 1 Bảo Ninh

CÔ YÊU NGHỀ GIÁO

Cô yêu trường, yêu lớp, bấy lâu nay

Yêu mến bạn hiền, thầy cô đồng nghiệp

Với học trò cô là người dẫn bước

Càng yêu hơn, khi lên lớp giảng bài

 

Cô mến trò nhiều, những thế hệ tương lai

Một ánh mắt buồn, cũng khiến cô suy nghĩ

Một hành động, trò bất thường hay vô ý

Cũng khiến cho cô thao thức mấy đêm liền

 

Cô thương nhiều những gương mặt thân quen

Hướng dõi theo từng lời hay cô giảng

Cô yêu sao những trưa hè đổ nắng

Mồ hôi tuôn, thấm đẫm vạt áo dài

 

Yêu rất nhiều những buổi học khôi hài

Cô trò mình cùng cười vang, thoả chí

Cô yêu lắm, những trái tim non trẻ

Khóc, cười cùng cô chia sẻ vui buồn

Ngày Hiến chương nhà giáo đã gần hơn

Trường chúng ta lại từng bừng chờ đợi

Cô luôn động viên trò ngoan tấn tới

Dạy, học hăng say trao lại những nhân tài

Trò hãy đến trường để có ngày mai...

 

ÁNH MẮT HỌC TRÒ

Nghề nhà giáo còn rất nhiều khó khăn

Nhưng em vẫn cười hồn nhiên như thời nông nổi

Chiều nay nắng tràn về ngập lối

Sân trường nắng vương

phủ kín vai gầy...

Em về

Giữa những cơn say

Say tà áo dài em chọn

Say ánh mắt học trò sau vành nón

Say áng văn chương trong những tiết giảng bài

 

Em tin vào mỗi sáng mai

Gửi ánh mắt trong và

nụ cười thân thiện

Một tình yêu nghề bất biến

Dẫu giữa đêm đông trang giáo án bộn bề

 

Làm cô giáo là đam mê

Em tự nhắc nhỡ mình lần nữa

Tiết học nào cũng tình yêu chất chứa

Gửi say mê vào ánh mắt học trò.

Bài thơ cô giáo Hồ Tịnh Văn viết tặng cô giáo Lê Mai

Cô giáo Lê Mai

Sandien24h.vn

 

Hồ Tịnh Văn , nhà giáo , nhà thơ